Thứ Hai, 6 tháng 7, 2015

ĐỪNG NGỦ YÊN, CON GÁI !


ĐỪNG NGỦ YÊN, CON GÁI !

Không phải người phụ nữ nào may mắn được làm Mẹ cũng làm tốt thiên chức của mình. Câu chuyện của một người bạn khiến Jaly suy ngẫm rất nhiều và quyết định đặt bút kể lại. Một vài phút đọc và suy ngẫm, các Mẹ nhé...


Ngày…, tháng…, năm…

Ba vừa gọi cho mẹ, con ạ. Ba hỏi con đã khỏe chưa, sáng nay mẹ có kéo rèm cho phòng của con đón ánh nắng sớm mai không, mẹ có cho con uống thuốc theo dặn dò của bác sĩ không, mẹ có biết tự chăm sóc cho bản thân mình để khỏi bị ốm không nữa… Ba bảo nếu mẹ cũng gục ngã… Con gái yêu, mẹ thậm chí còn không dám nghĩ tới ngày đó, vì mẹ sẽ chẳng còn được bên con nữa…

Ngày này năm trước, mẹ và ba vẫn mải mê ở Pari, mặc dù xong chuyến công tác 2 ngày rồi nhưng mẹ vẫn đòi ba ở lại thêm 1 ngày nữa để đi tham quan đây đó giữa lòng thủ đô hoa lệ.
Mẹ không biết rằng, giữa lúc mẹ vui vẻ mua sắm thì đêm đêm con gái mẹ quặt đi, khóc khản cổ vì thiếu mẹ và đói sữa. Con yêu, mẹ xin lỗi…

Ngày…, tháng…, năm…
Bác sĩ vừa mới rời khỏi phòng. Mẹ lặng yên đặt bàn tay mình lên tay con bé xíu, nghe nhịp tim con đập yếu ớt mà lòng mẹ cũng quặn thắt. Xung quanh con bây giờ, chỉ có giường trắng, mùi thuốc khử bệnh viện, bình nước, dây truyền… Con xem tay con kìa, bàn tay nhỏ nhắn này đã thâm tím đến mức không còn chỗ để tiêm nữa rồi, Ri ơi, con chỉ mới có 4 tuổi thôi…
Mẹ xin lỗi vì đã bỏ con đi chơi Phú Quốc suốt hai ngày, để mình con ở nhà với bà vú chăm sóc. Mẹ biết con thèm sữa mà vẫn giao con ở nhà cho bà. Mẹ xin lỗi vì ích kỉ bản thân mà cho con cai sữa từ sớm chỉ để giữ gìn vóc dáng. Bây giờ, mẹ thà hi sinh tất cả mẹ có, còn hơn nhìn con còi cọc thế này…

Ngày… tháng… năm…
Hôm nay con đã nói chuyện được với bạn Bin, còn biết cười đùa giỡn bạn nữa chứ. Mẹ vui mừng đút cho con được vài muỗng cháo thì cơn ho kéo đến, con giàn dụa nước mắt, ngước nhìn mẹ bằng đôi mắt trong veo còn đẫm nước. Ri ơi, mẹ không biết làm sao khi ngày ngày phải nhìn con thế này nữa, giá như mẹ phát hiện bệnh tim của con từ sớm, giá như mẹ không chủ quan nghĩ rằng con gầy yếu chỉ vì biếng ăn, giá như…
Mẹ không nhớ từ khi nào nữa, mẹ và ba mải mê với công tác, khách hàng, với doanh thu tăng vọt từ ngày này qua tháng khác, và mẹ nghĩ rằng chỉ cần mua thật nhiều đồ ngon, đồ đẹp về cho con để bù đắp là được. Mẹ cho con ngủ riêng để không làm phiền mẹ mỗi tối con đòi kể chuyện, vì mắt mẹ đã nhíu đi sau một ngày lăn lộn với đối tác này, đối tác nọ. Mẹ thật vô tâm.

Ngày… tháng… năm...
Hôm nay bà vào thăm con, đem theo hộp sữa ở nhà mà ngày ngày con vẫn uống. Bác sĩ hỏi mẹ sao lại cho con uống loại sữa này vì đây là sữa giả, không những thiếu hàm lượng dinh dưỡng mà còn gây nguy hại cho sức khỏe của trẻ. Bác sĩ đi rồi, mẹ vẫn thẫn thờ bên con. Mẹ không còn nhớ lần cuối cùng mua sữa là khi nào và ở đâu, chỉ cần thấy nó đắt và được tư vấn là mẹ mua ngay, vì mẹ muốn dành cho con những gì tốt nhất, vậy mà…
Ri ơi, nhìn con bé xíu ngủ ngoan trên tay mẹ mà mẹ hận mình khôn xiết. Giá như mẹ dành thời gian để đưa con đi khám thường xuyên thì bệnh của con đã được phát hiện sớm. Mẹ lại còn để cho con uống sữa lung tung suốt thời gian dài nữa chứ, thì ra mẹ đã hại Ri của mẹ rồi…
Ngày… tháng… năm…
Hôm nay giường bên của con trống. Bạn Bin không qua khỏi ca phẫu thuật.
Mới hôm qua, Bin và con vẫn nắm tay nhau cười đùa, Bin còn khen con xinh nữa. Mẹ bật cười hạnh phúc khi thấy con môi hồng chúm chím, thì ra Ri của mẹ biết ngại rồi đấy, còn biết gạt tay bạn Bin khi Bin kêu “R..i.. …..x..inh” nữa chứ.
Vậy mà, sáng nay và rất nhiều buổi sáng hôm sau nữa, mẹ Hoa của Bin tỉnh dậy sẽ không có Bin kề bên… Con biết không, bạn Bin đã đi xa lắm, về một thế giới khác con ạ,…
Mẹ thảng thốt giật mình. Nếu mẹ chẳng may cũng như mẹ Hoa, mẹ và ba, cả nhà mình sẽ không sống nổi đâu con ạ, Ri ơi, con ở lại với mẹ nhé con!!!

Ngày… tháng… năm
Mẹ sẽ giữ sự bình tâm nhất để cùng con chiến đấu. Chỉ còn hai ngày nữa thôi, con của mẹ phải lên bàn mổ rồi. Đồng hồ vẫn gõ đều tí tách, kim giờ đã chỉ qua số 3 nhưng mẹ không tài nào ngủ được. Mẹ đứng dậy đi pha sữa để cho con uống dặm, không quên đập dẹp hộp sữa để những kẻ độc ác khỏi đem vỏ về đổ sữa giả vào. Ri ơi, con phải kiên cường lên nhé. Rồi sau này, mẹ và ba sẽ dẫn con đi vườn thú vào cuốn tuần, ba sẽ dắt con đi bơi, và mẹ sẽ không quên kể chuyện cho con mỗi tối. Con sẽ được như bạn Na, bạn Hằng hay bạn Diễm, và hơn hết, Ri của mẹ sẽ được ba mẹ yêu thương bằng tất cả chứ không còn hời hợt như 4 năm qua… Ri ơi, vững vàng lên con nhé.

Mẹ đã có những ngày bỏ rơi con để chạy theo cuộc sống xô bồ, tấp nập ngoài kia, để đổi lại là đứa con gái dứt ruột đẻ ra phải nằm trên giường bệnh ở cái tuổi đáng ra được chơi, được lớn. Nếu được quay lại, Ri ơi, Mẹ có thể không làm bà chủ và Ba có thể không làm giám đốc, để chỉ là Ba Mẹ của con thôi.
Điều ước ấy, bây giờ còn kịp không con?!...

JalyKubra - from Japan with love

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét